Tuyệt Vọng



Anh kĩ sư bạn tôi từng chứng kiến một cảnh tượng ghê người - thằng bé cùng khu nhà tóm được ở phía sau gara ô tô một con chim bồ câu, nó lấy kéo cắt phăng đôi chân con chim. Con bồ câu giẫy rụa trên mặt đất, cố rán sức bay lên; đầu, cánh và toàn thân nó vùng vẫy bất lực, mặt sân vương vãi một vệt máu mảnh như sợi chỉ giữa những chiếc lông vũ mầu xám tro.

Thằng bé gườm gườm theo dõi con chim, vẻ mặt nó chăm chú, bình thản đến lạnh lùng như khi người ta tiến hành một thí nghiệm quan trọng. Chàng kĩ sư lao tới, giằng phắt cái kéo trên tay nó, sững sờ và tức giận hét:

- Mày làm cái gì thế? Sao mày giết nó?

Giọng run run sợ hãi, thằng bé lí nhí đáp:

- Không có chân nó không bay được.

- Mày con cái nhà nào? Ở đâu, nói đi!

Anh túm chặt vai thằng bé. Nó cúi gằm mặt, đôi môi nhợt nhạt mếu máo, lê bước dẫn anh về nhà mình.

Ở nhà chỉ có mỗi ông bố trong bộ đồ ngủ sờn rách, mặt mũi sưng húp, râu tóc bù xù. Ông ta chệnh choạng đứng dậy phía sau chiếc bàn ăn kê trong bếp, đôi chân giả rít lên ken kẹt. Nghe anh kĩ sư nói xong, ông đấm mạnh xuống bàn:

- Cậu tới đây vì chuyện đó à? - rồi với bộ dạng của kẻ say đã rơi xuống tận cùng vực thẳm, ông ta gào lên:

- Con tao cắt mất chân mày chắc?

Dịch từ Những Khoảnh Khắc của Iuri Bondarev
Sông Đà 27.4.88

Nhận xét