Dịch lại "Tâm hồn đau"




Ánh bạc tắt, vàng phai, chiều chạng vạng
Đời hao gầy, thơ cũng bỏ ra đi
Tuổi trẻ nhìn ta tiếc nuối điều gì
Từ phiến đá cỏ hé nhìn lặng lẽ.

Vạn thứ trên đời đổi thay như thế
Dốc cuộc đời năm tháng đổ qua mau
Tâm hồn ta giam hãm đến ngày sau
Từ ngục thất mi thương ta cúi xuống.

Tâm hồn đau và trái tim bật khóc
Đường trần gian bụi phủ dấu chân ai
Khi đã yêu chẳng giấu ngấn lệ dài
Nỗi đau ấy có bao giờ uổng phí.

Tóc xanh nắng hè phủ mầu sương muối
Nghiệt ngã vô hình con thú thời gian
Nốc cạn no say thỏa thói tham lam
Bỏ đi mãi, trái tim khô nằm lại.

Bạc tắt sáng, vàng chiều phai, hoang hoải
Thơ với đời rồi cũng bỏ ra đi
Tuổi trẻ nhìn ta an ủi điều gì
Ta tự hỏi: Tâm hồn ơi, còn sống?

Nhận xét