Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2012

Dịch "Những ngày nắng đi qua"

Hình ảnh
Đã qua rồi những ngày nắng em ơi Chim di cư về phương Nam tránh rét. Chỉ còn hai ta thế gian lặng chết Tờ lịch rơi đếm ngày tháng dần qua. Anh vẫn ở bên như thuở đã xa Sao bỗng thấy chúng mình chơ vơ quá. Yêu thương ơi, anh nhắc hoài như thế Em mãi là vô giá của lòng anh. Lặng lẽ, bùi ngùi vạt tóc từng xanh Anh ngắm mãi, như chưa bao giờ đủ. Dải mờ trắng dấu bầy chim di trú Rớt từng mùa xuống lọn tóc của em. Cứ để mặc cho sương tuyết không tan Trên tóc anh xót lòng em ve vuốt. Yêu thương ơi, chỉ mỗi em đẹp nhất Trên những nẻo đường anh đã từng qua. Sẽ đến một ngày hương sắc mùa xuân Quay trở lại theo bầy chim di trú. Chỉ riêng mỗi mầu tóc xanh ngày cũ Không trở về cùng nắng ấm xuân thôi. Buồn vấn vương, mỉm cười với mặt trời Yêu thương hỡi, em mãi là vô giá. Dẫu qua rồi những ngày nắng em ơi…

Dịch "Bông oải hương"

Hình ảnh
Thật bất ngờ, có phải thế không anh Nắng rực rỡ không làm tan băng tuyết, Hơi nóng mùa hè giữa ngày giá rét, Và mưa rơi giữa khô lạnh ngày đông. Anh với em, ta còn có yêu không? Mình không biết, ôi trò đùa tình ái. Mất nhau rồi, tên anh em gọi mãi Khóc ru lòng bởi số phận, anh ơi! Bông oải hương tím ngắt những chơi vơi Anh tặng em mỗi lần mình gặp gỡ Chút hương trên tay anh ơi có nhớ Bao năm rồi vẫn thơm ngát trong em. Hạ đã cho ta nồng ấm say men Dập dờn sóng cánh hải âu chao lượn Đầy đặn trăng trải chiếu vàng cho mượn Trên mặt đất này chỉ mỗi hai ta. Đã mất hết rồi, đã mãi mãi xa Lời giải đáp chẳng bao giờ có được. Hai chúng ta, hai vì sao cách biệt Lạc muôn trùng giữa vũ trụ xa xôi. Bông oải hương tím ngắt nỗi chơi vơi Anh tặng em mỗi lần mình gặp gỡ Chút hương trên tay anh ơi còn nhớ Xa lắm rồi vẫn thơm ngát trong em.

Dịch lại "Tâm hồn đau"

Hình ảnh
Ánh bạc tắt, vàng phai, chiều chạng vạng Đời hao gầy, thơ cũng bỏ ra đi Tuổi trẻ nhìn ta tiếc nuối điều gì Từ phiến đá cỏ hé nhìn lặng lẽ. Vạn thứ trên đời đổi thay như thế Dốc cuộc đời năm tháng đổ qua mau Tâm hồn ta giam hãm đến ngày sau Từ ngục thất mi thương ta cúi xuống. Tâm hồn đau và trái tim bật khóc Đường trần gian bụi phủ dấu chân ai Khi đã yêu chẳng giấu ngấn lệ dài Nỗi đau ấy có bao giờ uổng phí. Tóc xanh nắng hè phủ mầu sương muối Nghiệt ngã vô hình con thú thời gian Nốc cạn no say thỏa thói tham lam Bỏ đi mãi, trái tim khô nằm lại. Bạc tắt sáng, vàng chiều phai, hoang hoải Thơ với đời rồi cũng bỏ ra đi Tuổi trẻ nhìn ta an ủi điều gì Ta tự hỏi: Tâm hồn ơi, còn sống?

NHẠC KHÚC CHO NGƯỜI

Hình ảnh
Rất nhiều ca khúc Nga xưa được đồng sáng tác bởi hai tác giả: nhạc sĩ viết giai điệu, nhà thơ viết lời. Đó thật sự là những tác phẩm trọn vẹn. Lúc đầu post những bài hát yêu thích lên blog nghe xả stress, rồi thấy lời hay, tại sao không chia sẻ. Mà dạo này nhiều blogger làm thơ, mình không có khả năng ấy, vậy nên mạnh dạn dịch ý và đề nghị bạn bè, người thân viết lại theo cảm nhận của họ. Tự nghĩ là sẽ lý thú vì cùng một bản nhạc nhưng mỗi thế hệ ca sĩ trình bày cũng đã rất khác nhau... NHẠC KHÚC CHO NGƯỜI Tôi đến đây, thị trấn nhỏ của em Cất tiếng hát trong ồn ào chật chội. Em lặng lẽ đang ngồi nơi góc khuất Có biết rằng nhạc khúc tặng riêng em? Ca khúc này gửi đôi mắt dịu êm Gương mặt ấy lời ca nào tả nổi. Lời yêu thương trên bờ môi cháy bỏng Dẫu suốt đời chẳng nói được em ơi. Khiêu vũ đi, khúc nhạc ấy lòng tôi Ta hãy kệ, mặc cho đời phán xét. Dẫu cuộc đời bão giông, giá rét Nhẹ lướt đi, trong khúc nhạc tình si. Em theo người, đã mãi mãi ra đi Tôi nhìn th